Trong không khí hân hoan đánh dấu 40 năm thành lập, Hội Người Việt Cao Niên Seattle – Vietnamese Senior Association (VSA) đã tổ chức buổi họp mặt chung vui vào trưa thứ Bảy ngày 9/9 vừa qua, với sự tham dự của đông đảo hội viên và thân hữu tại địa phương.
Xuyên suốt thời gian gần nửa thế kỷ hội nhập vào quê hương mới, đã có rất nhiều tổ chức hội đoàn được người Việt thành lập, nhưng có thể nói VSA là tổ chức lâu đời nhất còn tồn tại trong cộng đồng người Việt tại địa phương.
Tất nhiên, để tồn tại chắc chắn VSA đã trải qua không ít khó khăn, nhưng có lẽ nhờ vào những nỗ lực của các thành viên ban điều hành cùng sự tiếp tay không mệt mõi của quý tình nguyện viên, hội đã tiếp tục duy trì hoạt động và không ngừng phát triển như chúng ta nhìn thấy ngày nay.
Từ giai đoạn đầu, có lúc phải lấy tiệm ăn làm trụ sở sinh hoạt, rồi sau đó phải di chuyển qua nhiều địa điểm khác nhau, hội ngày nay đã được chính quyền thành phố Seattle trợ giúp cho một trung tâm sinh hoạt khang trang và duy trì lịch trình hoạt động hai lần mỗi tuần đều đặn dành cho đồng hương cao niên trong khu vực.
Trong bài phát biểu tại buổi họp mặt của ông Nguyễn Công Khanh, người gắn bó với VSA từ những ngày đầu tiên và hiện cũng là thành viên trong ban điều hành, đã cho thấy phần nào quá trình phát triển cùng những gian nan và thử thách của tổ chức này trong 4 thập niên qua.
Theo ông Nguyễn Công Khanh:
“Hôm nay chúng ta lấy ngày 9 tháng 9 năm 2023 là ngày kỷ niệm 40 năm của Hội Cao Niên Việt Nam tại thành phố Seattle.
Tôi là người có hân hạnh được đi theo cuộc hành trình của hội trong suốt thời gian 4 thập kỷ đó.
Trong 40 năm qua hội đã thay đổi 6 địa điểm sinh hoạt. Địa điểm đầu tiên nhờ sự giúp đỡ của cơ quan ACRS trên đường S Jackson St; sau đó hội chia làm 2, một ở lại khu phố Việt Nam (Little Saigon ngày nay) lấy trụ sở là tiệm ăn của bà Hoàng Thị Nga, và trụ sở khác nằm chung địa điểm với Hội Người Việt Tị Nạn tọa lạc trên đường Rainier Ave S trong khu phố Columbia City, phía nam Seattle. Khi bà Nga qua đời tiệm ăn đóng cửa, địa điểm sinh hoạt tại đây cũng đóng cửa theo. Trụ sở tại khu phố Columbia City đã phục vụ một số đông cao niên, nhưng sau đó cũng phải đóng cửa vì căn phố bán cho chủ khác.
Trụ sở thứ tư là một căn phòng nhỏ cạnh báo Ngưòi Việt Tây Bắc (cạnh giao đường MLK và Rainier Ave S), chật chội nên chỉ phục vụ một số ít cao niên. Ít lâu sau khu này bị giải tỏa để làm đường xe điện tốc hành light rail. May mắn lúc đó khu gia cư Rainier Vista kịp thời cho mượn một căn nhà để hội có thể tiếp tục hoạt động, nhưng chẳng bao lâu địa điểm này cũng lại bị phá bỏ để xây khu gia cư mới.
Cuối cùng, hội được hai cơ quan chuyên trợ giúp người cao niên và quản trị các trung tâm cộng đồng của thành phố Seattle tận tình giúp đỡ, cho phép xử dụng miễn phí một phần của Garfield Community Center với phòng ốc khang trang và đầy đủ tiện nghi làm nơi sinh hoạt từ 20 năm qua.
Tôi muốn trình bày những sự kiện trên để cho thấy rằng dù cộng đồng chúng ta có nỗ lực đến đâu, nếu không có sự hỗ trợ của chính quyền về phần cơ sở thì cũng khó có thể thành tựu được.
Cũng như quý vị biết, các trung tâm cao niên đều có một mục đích chung phục vụ cao niên về thể chất và tinh thần, ngoài ra VSA còn đáp ứng các nhu cầu của các cao niên tị nạn và di dân để giúp họ hội nhập vào xã hội mới và giữ gìn văn hóa bản sắc
Sau khi VSA có trụ sở tại đây, hội đã được nhiều cơ quan và nhiều người trong King County biết đến. Họ đến tham gia, cộng tác, và giúp đỡ. Nhờ đó thêm nhiều sinh hoạt và có được những bước tiến khá xa. Đặc biệt có một niên học, đại học UW đã gửi các sinh viên Việt Nam từ các phân khoa: School of Nursing, School of Social Work và Public Health …đến hỗ trợ và thực tập.
Hôm nay kỷ niệm 40 năm ngày thành lập VSA chúng tôi một lần nữa xin cám ơn các cơ quan ACRS, City of Seattle, Seattle Parks and Recreation, và nhất là các nhân viên của Garfield Community Center. Mong mõi các cơ quan này tiếp tục yểm trợ cho VSA.
Đây cũng là dịp để tưởng nhớ quý vị tình nguyện viên trong ban chấp hành và quý vị hội viên đã qua đời. Họ đã tham gia góp công xây dựng hội được tồn tại suốt 40 năm qua.
Một người mà tôi không thể không nhắc đến là bà Kim Lundgreen. Bà đã kiên trì cung hiến thời gian, tâm sức và chịu nhiều thử thách khó khăn trong mấy chục năm qua để hội có một vị thế vững vàng phục vụ đồng hương cao niên chúng ta.
Xin quý vị cho một tràng pháo tay cho bà Hội trường Kim Lundgreen và cũng xin quý vị hội viên mỗi người thêm một bàn tay giúp hội.
Xin thành thật cảm ơn và kính chào quý vị.“




